Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

HOA SỮA VÀ EM



Chẳng thể nào nồng nàn hơn nữa đâu
Cả phố sáng nay ngạt ngào hương hoa sữa
Thơm gió, thơm sương, thơm cả từng hơi thở
Bồng bềnh thơm trong mái tóc em thơm

Cứ hít hà cho lồng ngực căng hơn
Không phải rượu mà sao say chuếnh choáng?
Ngước nhìn kìa, vòm cây xanh bừng sáng
Hoa sữa nở rồi trôi trong mơ chơi vơi

Muốn gọi toáng lên: Em ơi! Em ơi!
Phương trời ấy có nồng nàn hoa sữa?
Chẳng biết giờ này em có nhớ
Nụ hôn đầu thơm đến thế này chăng?

Sớm mai này sương mờ ảo giăng giăng
Đổ hương sữa tràn khắp nơi quấn quýt
Trời se lạnh càng nhớ em da diết
Cuối thu rồi em có về không?

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

THƯƠNG QUÁ MIỀN TRUNG !


Nhói lòng tin bão chiều nay,
Miền Trung-biển nước mỗi ngày một cao .
Cuồng phong lốc cuốn ào ào …
Thắt dây oan nghiệt vào bao kiếp người…

Xóm làng lũ cuốn sạch rồi
Tang thương bao phủ xám trời miền Trung.
Mênh mông biển nước trập trùng
Xót xa những tiếng hãi hùng khóc than…

Nơi xa ,tay chắp vái van :
-Nguyện cầu mong bão lũ tan… Lạy Trời!
Miền Trung-“ Khúc ruột” yêu ơi!
Nỗi đau gánh chịu ,triệu người sẻ chia!

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

VĨNH BIỆT ĐẠI TƯỚNG !


VÔ vàn nhịp đập triệu con tim,
CÙNG nhau thổn thức tiếc người hiền
THƯƠNG người tài đức, vừa hiển thánh!
TIẾC đấng hùng anh, mãi linh thiêng.
ĐẠI nghĩa cứu dân, xây dựng nước,
TƯỚNG tài diệt giặc, giữ non sông.
VÕ giỏi, văn hay lừng thế giới.
NGUYÊN khí quốc gia, vọng muôn đời.
GIÁP thiêng che chở, triệu triệu người.

Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

TÌNH ĐẦU


Nay biên tình đầu, chả biết nó có phải tình đầu không hay tình đầu thứ mấy nhưng đã coi tình đầu thì nó là tình đầu. Nhẽ rằn ri vậy vì tình đầu là cái tình gì thì chả thấy sách vở nói. Vẻ như nó định tính nhiều hơn định lượng vì nếu lượng được kiểu như tình đầu là tình bắt đầu nhớ nhớ thương thương, tình đầu là tình cầm được cái tay, tình đầu là tình vuốt tóc, tình đầu là tình ôm nhau chút chút, sờ tí ti hay tình đầu là tình xxx, etc., thì thiên hạ đã không có những bản tình đầu khác nhau và dĩ nhiên, cũng không có nốt những kiểu đau khổ khác nhau. Biên đến đây bạn Phan chợt nghĩ đến một đề tài, tạm đặt, “nghiên cứu tính đa dạng của các mối tình đầu và ảnh hưởng của nó đến sự đau khổ của nhân loại” a ha. 

Thôi, đã quyết gọi cái mà bạn Phan sắp kể là tình đầu. Quyết định xong. Cãi đá phát chết giờ.

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

TÌNH GIÀ


Thời trai trẻ, tôi thấy nhiều ông bà già, đã già gần sụm bánh chè mà vẫn còn lấy nhau. Tôi vừa ngạc nhiên, vừa nực cười, tự nghĩ “già rồi còn “làm ăn” gì được nữa mà bày đặt yêu đương!”

Tôi đem ý nghĩ ấy nói với Ngoại tôi, lúc ấy bà gần bảy mươi. Ngoại tôi nói: “Cháu hổng biết, chớ chuyện tình yêu thì người nào đầu gối còn có máu thì còn muốn yêu và muốn được yêu.”

Nghe Ngoại nói, tôi không phản đối, nhưng không tránh được tức cười thầm. Tôi muốn hỏi: “ông Ngoại mất lâu rồi, bà Ngoại có muốn yêu ai nữa không?” Nghĩ là vậy, nhưng tôi chẳng có gan đồng nên không dám hỏi.

Bây giờ tôi đã sáu lăm, có tám đứa con, với đàn cháu nội, ngoại gần ba mươi đứa. Tôi đến Mỹ, vừa chẵn chòi mười năm. Tôi nhớ rõ như vậy là vì ngày tôi đến Mỹ cũng là ngày bà Nội bà Ngoại lũ cháu qua đời. Tôi quạnh quẽ từ đó.

Ở vào cái tuổi năm lăm mà “mồ côi” lại mồ côi vợ trên cái xứ dư thừa vật chất, nhiều cám dỗ nầy. Lòng tôi rất khó chịu và phải tranh đấu thường xuyên trước sự cám dỗ quái ác kia.

Tôi chịu đựng như vậy gần tám, chín năm. Thời gian ấy là một chuỗi dài đáng kinh sợ cho một con người còn sung mãn về thể lực, nhưng lại thiếu thốn về tình cảm. Một thứ tình cảm đòi hỏi phải được đáp ứng từ một người không cùng giới tính.

Như mọi sự vật, sức chịu đựng trong lòng tôi cũng có giới hạn. Một hôm lòng khao khát trong tôi phát hiện ra nhược điểm của biên giới đó, nó len lỏi chui ra ngoài và chẳng đặng đừng, tôi quyết định đăng báo tìm bạn bốn phương, với hi vọng tìm được người bạn già cùng cảnh ngộ sớm hôm tâm sự cho đỡ buồn. Nếu có thể cùng tiến tới để hủ hỉ bên nhau.