Năm nay, ông đã bước sang tuổi 85. Đối với bạn bè cùng trang lứa, ông thuộc loại còn rất trẻ nếu nhìn bề ngoài. Tóc ông mới bạc một nửa, hàm răng còn đủ, chắc khỏe, cơ bắp còn đầy đặn. Đặc biệt ông rất nhanh nhẹn, minh mẫn và hài hước. Bạn bè bảo ông: “già không đều”.
Trước đây ông là cán bộ có cỡ của một ngành quan trọng ở Trung ương. Nghỉ hưu ông về khu phố tôi ở cho vui. Ba đứa con của ông được học hành tử tế. Tất cả đều có gia đình và cơ ngơi riêng do ông xây cho. Vợ ông mất đã hơn chục năm. Ông ở một mình.
Cách đây ba năm, ông triệu tập các con tuyên bố sẽ lấy vợ. Các con ngớ ra rồi ào ào phản đối. Đại để chúng nó đều bảo bố già rồi, tám mươi hai tuổi rồi, lấy vợ người ta cười cho. Nghe chúng nó nói chán ông phán:” Các anh chị không cản tôi được. Ai chăm lo cho tôi sớm, tối. Lúc tôi trái gió, trở trời, các anh chị có ai biết không? Các anh chị ngăn cấm tôi chẳng qua là sợ tài sản bị chia sẻ. Ai cũng có phần rồi, đừng thắc mắc nữa”. Các con không cách nào thuyết phục được ông.