Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013

MONG MẸ VỀ CHỢ


(Tùy bút Luuquochoa)

Trong mỗi con người đều có một miền ký ức được mặc định lâu bền. Ký ức của tôi lại hướng về làng quê, nơi có bao bà mẹ lam lũ đã nuôi chúng tôi nên vóc nên hình, thế hệ ấy đã là người thiên cổ và những câu chuyện tôi sắp kể chắc thế hệ con cháu không hình dung đầy đủ và có thể họ bảo rằng: Cái ông viết văn này buồn mồm thì tưởng tượng ra. Không phải đâu, cái thời chúng tôi nó vậy.

Bây giờ lũ trẻ không có thói quen “mong như mong mẹ về chợ” nữa. Mẹ chúng đi chợ cả ngày cũng được hay bao giờ về chúng cũng không để ý bởi chúng không còn mong quà. Quà cho trẻ bây giờ cũng không nhất thiết cần phải mua. Cuộc sống no đủ dần nên một số nhu cầu tự nhiên biến mất, đi theo nó là những câu ca dao tục ngữ người ta dần quên. Mặc ai quên chứ riêng tôi suốt đời ám ảnh về hình tượng câu ca : MONG NHƯ MONG MẸ VỀ CHỢ.
---------
Cách tôi mấy nhà có gia đình ông Viết, bà Nghè. Ông làm nghề thả lưới giăng câu và bà cấy lúa và đội cá đi chợ bán. Ông bà đẻ 9 người con bốn trai, năm gái. Mà cũng lạ, càng đói, càng đẻ mà trời sinh ra phụ nữ thời đó sinh đẻ dễ như gà vịt. Có bà cả đời mang bụng chửa.

Bà đỡ cũng thật kinh khủng, dao kéo không có, các bà dùng cật nứa cắt rốn trẻ sơ sinh, lấy đất vách rắc mún rốn “sát trùng”, thiếu sữa nhai gạo sống mớm vào miệng, đau bụng thì lấy con dán đất trong bếp buộc vào rốn…Khó tin lắm phải không các bạn trẻ? Có thật 100% đấy, nhiều thứ còn kinh khủng hơn tôi kể nhiều.

Mỗi nhà chúng tôi đều có một khóm tre, đấy là nơi cha mẹ chúng tôi dùng để lấy vật liệu đan đó, đan lờ bắt cá, lấy lạt buộc vách rơm, làm cán cuốc cán gầu và cuối cùng mới là nhu cầu hóng mát.

Ở lũy tre đó, tuổi thơ chúng tôi thường vác cái bụng ỏng đít beo, cởi chuồng nhồng nhỗng ra ngồi chờ mẹ đi chợ về.

Gần một tiểu đội trẻ nhà bà Nghè, trứng gà trứng vịt cứ ngồi buồn thiu như vậy ngóng lên con đê làng, chúng chẳng còn thiết chơi trò trẻ con vì bụng đói veo. Khi người ta đói thì chẳng thiết trò gì cả, chỉ nghĩ đến ăn.

Kia rồi! Từ phía xa xa, một bà đội cái thúng chem trên đầu tong tả bước. cái khăn vuông mỏ quạ tùm hụp che bớt nắng gió, che bớt cái mặt nhám bã chè. Chiếc nón khoác ở khuỷu tay nhọ nhạy theo nhịp bước.

Lũ trẻ lúc này ào ào xung trận. Đứa lớn chạy trước, đứa nhỏ chạy sau, có đứa chậm chân khóc ré lên.

Bà Nghè đặt cái thúng xuống bậu cửa, lấy khăn vuông lau mồ hôi và chuẩn bị đối phó với đàn con tranh quà.

Có nhiều nhặn gì đâu, vài cái bánh đa mỏng tèo, mấy gióng mía le, một nắm kẹo bột, mỗi con chỉ được một thứ nên chúng vồ nhau tranh phần và ăn gian ăn lận rồi cấu xé nhau váng nhà. Có đứa lăn vào lòng mẹ ăn vạ.

Bà bắt đầu chửi rủa:
- Cha bố lũ giời vật, cha mẹ đứa thánh vật, sao chúng mày làm khổ tao thế này, sao không chết bớt đi cho tao khỏi nợ.

Bà cũng lăn ra đầu hè mà khóc, khóc chán rút cái vọt cài trên mái gianh xuống vút đen đét vào bất kỳ cái mông đứa nào trong tầm với. Bà đánh con như để trút bớt bao cay cực trong lòng, cái cay cực do cái nghèo hèn vây bủa.

- Giời ơi là giời! Chúng mày không im tao bó chiếu từng đứa chôn ngay bây giờ, tao buông sông cho Hà Bá ăn thịt hết chúng mày bây giờ! Tao gọi Thành hoàng làng bóp cổ từng đứa, tao gọi Thiên lôi bổ chết từng đứa, phanh thây xé xác cho quạ nó dỉa, cho cắt nó lôi.

Có lúc bà lại chửi con có vần có vè: Ới cái lũ diều tha, quạ mổ, ma bắt cắt lôi kia, tao khổ lắm rồi, chúng mày chết trôi sông đắm đò tất cả đi cho rảnh.

Chửi con chán bà quay ra chửi thần thánh, chửi Thành Hoàng làng, chửi hết.
Mỗi buổi đi chợ về, cái chợ tại gia của bà lại họp, cả làng nhức óc nhưng lâu dần cũng quen.

Lũ con bà bị chửi rủa thậm tệ nhưng chẳng đứa nào bị ma bắt cắt lôi, chả đứa nào trôi sông đắm đò, Thành Hoàng mang tiếng thiêng thế mà chả dám làm gì bà, ngài cũng không vật chết đứa nào cả.

Thì ra cuộc sống này, khi người ta bần bách, chẳng ai còn nghĩ đến kiêng kị.

Cứ tưởng sau lâm trận, bà sẽ không bao giờ mua quà và lũ con không bao giờ tranh nhau ăn. Không phải! ngày nào bà cũng mua quà, ngày nào cũng rủa con và ngày nào lũ con cũng đón mẹ đi chợ về để được tranh nhau, để được ăn đòn , để được nghe chửi.

Chúng cứ lớn dần và lần lượt cầm súng lên đường đánh giặc. Từ lũy tre làng cổ tích, lần lượt anh trước em sau khoác ba lô lên đường. Mẹ chúng lại đứng ngóng theo con khuất dần trên cánh đồng xa xa. Đến khi bóng con chỉ còn là cái chấm nhỏ mới dám nâng vạt áo lau nước mắt. Nhiều đứa một đi không trở lại với mẹ, với em, với lũy tre làng.

Thương quá những bà mẹ nghèo trên đất nước này, thương quá những đứa con lớn lên từ đói khổ để làm Người. Chưa một ngày báo đáp công mẹ cha đã trở thành khói bụi hư vô trong trời đất.

Tôi cũng là một người có quãng tuổi thơ , ngồi bên gốc tre mong mẹ về chợ trong cơn đói quắt quay. Mẹ chỉ có mình tôi là trai nên bao giờ cũng được ăn quà, dù chỉ là một chiếc bách đúc ngô mà Mẹ vẫn âu yếm bảo: Cho Cún con Rùa vàng.

Quá vãng là điều làm ta luôn thổn thức, luôn nghĩ suy trong lộ trình cuộc sống, hỡi bạn! bạn đã bao giờ MONG NHƯ MONG MẸ VỀ CHỢ CHƯA?

76 nhận xét:

  1. Tem cái vá víu của thiên hạ nè Cụ Quê ơi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tem nhé Ori, bậ quá Ori ơi.., à mà sao mấy ngày nay chẳng vào Face được nhỉ? Em có vào được không vậy, anh bị cấm cửa rồi chán quá.
      Buôn may bán đắt nhé Ori.

      Xóa
  2. Anh thích nói chuyện nhà quê
    Còn như Sỏi thích nhớ về ngày xưa
    Ngày nắng cho chí ngày mưa
    Giọt dài giọt ngắn nhặt thưa hiên nhà
    Chợ gần lại đến chợ xa
    Mẹ vừa mang thúng khỏi nhà đã mong
    Có chiều tất tả long đong
    Vội về mẹ vấp chân bong móng bầm
    Đằng xa có vạt áo thâm
    Anh em hò hét ầm ầm chạy ra
    Mẹ cười môi mẹ nở hoa
    Mắng yêu bà nói"Mẹ cha chúng mày"
    Quà thì bánh tấm mía cây
    Mà ngon hơn cả cỗ đầy cỗ vơi
    Bây giờ mẹ đã xa rồi
    Mà sao cứ nhớ cái hồi ngày xưa...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng! Thưa anh, mình là người ở nhà quê đói khổ. Cho dù đi khắp đất nước, ăn bao nhiêu mâm cao cỗ đầy nhưng cái đói khổ thì ko thể nào quên được.

      Lo con đói chợ về Mẹ hay vấp
      Làng thì xa. Nắng tắt.Sương mờ
      Ôi tấm bánh một đời chưa ăn hết
      Mẹ mang về từ phiên chợ ấu thơ !
      .

      Xóa
    2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
    3. Bài thơ này của Sỏi hay quá đi! Cho Nip xin.,

      Xóa
  3. Nhớ!
    18 - 20 năm trước em cũng thế! :(

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhớ quá GMT nhỉ?

      "Sông còn nhớ chăng nơi ta ngồi ngóng mẹ
      Vời vợi tuổi thơ một xu bánh đa vừng..."

      [img]http://farm7.staticflickr.com/6162/6169462263_34ce785211_z.jpg[/img]

      Xóa
  4. Bài viết làm cho mình xúc động vô cùng! Mình cũng đã bao nhiêu lần mong mẹ về chợ vào cái thuở hàn vi ấy. Mong là mong như rứa, mà trong lòng vẫn chắc rằng: Sẽ chẳng có quà chi khi mẹ quang gánh từ chợ về. Nhưng mấy anh chị em mình vẫn cứ mong! Bởi vì, thi thoảng mẹ có mua cho mấy anh em cái bánh đúc rau câu gói trong lá tra nhỏ, có lúc thì được một cái bánh đa chia cho cả mấy đứa, với điều kiện sáng hôm đó mẹ bán gánh chè xanh hết và được giá hơn mọi lần. Nhưng mấy anh em nhà mình thương nhau lắm! Đứa nhỏ được chia nhiều hơn, đứa lớn nhìn sang nhưng vẫn ko kèo nài...Rồi cũng như lũ trẻ nhà bà Nghè, tụi mình lớn lên như khoai như sắn, rồi lên dường vào chiến trường...cũng thành đạt cũng vượt qua khó khăn gian khổ và cũng có nhiều ký ức tuổi tuổi thơ ngóng mẹ về chợ.
    Cám ơn SQ đã có bài viết rất hay!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đôi khi ngồi nhớ lại những năm tháng tuổi thơ lòng chợt dâng lên một cảm xúc khó tả Chị ạ, nhớ về những năm tháng còn nghèo đói, lũ trẻ con đứa nào cũng mong mẹ và bà đi chợ về, để được vờ cất đồ giúp mẹ, giúp bà để ngó xem bà với mẹ có mua quà gì hay không. Nếu đi chợ còn thừa tiền, hoặc gặp hôm bán đắt hàng rau, quả bà nội lại mua ít đồ ăn vặt về chia cho các cháu. Có thể chỉ là mấy củ khoai, củ sắn, bắp ngô… nhưng thú nhất vẫn là món bánh rán. Mấy chiếc bánh rán đường bé nhỏ còn ấm ấm, bọc trong lớp giấy báo lấm tấm những vệt dầu mỡ, đó là món quà được mong chờ và hy vọng nhất. Nhưng cũng có hôm bà và mẹ chợ về mà trong làn chẳng có quà gì, những lúc ấy tuy không nói ra miệng nhưng mặt mấy chị em đều buồn thiu.

      Cho đến giờ, khi đã trưởng thành, mình mới nhận ra có lẽ khi đó bà và mẹ cũng buồn, buồn vì không mua được quà cho các con, buồn vì trông thấy sự thất vọng dù bé nhỏ trên khuôn mặt trẻ thơ nhưng không làm thế nào khác được...

      Bây giờ thì ngóng vợ đi chợ về xem có mua tí mồi gì nhắm rượu ko mà không có, buồn ! :)

      Xóa
  5. Sáng ni đọc bài của Sông Quê lại nhớ thủa hàn vi toàn măm bo bo độn sắn độn khoai mốc, cái thời đó khổ cực quá Sông Quê hè ? Càng khổ cực bao nhiêu thì người dân nghèo càng đẻ bấy nhiêu, mà ngày trước cũng không có ai cấm đẻ cả nên cứ quan niệm " trời sinh voi trời sinh cỏ " thời đó cũng chỉ mong " ăn no, mặc ấm" chứ ko phải như bây chừ " ăn ngon, mặc đẹp" đúng ko Sông Quê? BD có 2 đứa con thôi mà đã thấy mệt với chúng rồi, như bà Nghè đẻ đến 10 đứa lấy chi nuôi cho chúng no hè ? , trong quê chồng BD các cụ xưa cũng cứ 7 - 8 đứa cả, sợ thật, suốt ngày " bán mặt cho đất, bán lưng cho trời" mãi ko đủ nuôi con khôn lớn....

    Mong sao những mái ấm gia đình VN ngày nay ko còn cảnh nghèo đói như gia đình bà Nghè để cuộc sống bớt đi mọi lo toan nhọc nhằn, nỏ biết Sông Quê có đông con như bà Nghè ko nhưng cố gắng đi chợ mua cho chúng đầy đủ quà nhé, trẻ con mà, nhiều khi ham vui hơn là ham đói Sông Quê nợ :D
    [img] http://www.oyegraphics.com/o/good_morning/good_morning_127.gif [/img]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái tuổi thơ ngày xưa ta bé trôi đi và trải qua là một thời đất nước vừa mới bắt đầu "đổi mới" - cái đói, cái nghèo đã ăn sâu vào ký ức của bao nhiêu thế hệ, ăn sâu vào ký ức bao nhiêu tuổi thơ. Phải trải qua thì mới hiểu khái niệm "ngày giáp hạt" là khoảng thời gian nào và tại sao chỉ cần nhắc đến thôi là sẽ thấy hiện rõ trong đôi mắt của ông bà, bố mẹ ta một nỗi sợ, một nỗi sợ đã hằn sâu lắm vào con người họ. Và bởi thế nên những đứa trẻ ngày ấy mới mong mỏi mẹ đi chơ về như thế nào. Háo hức lắm, ra ngóng vào trông, thấp thỏm đứng ngồi không yên, mong lắm...

      Chợ quê những ngày tháng ấy cũng chẳng có gì to tát, cái tôm, con tép bắt ở dưới đồng lên bán, mớ rau cọng cỏ hái ở dưới ruộng lên bán, ... Chỉ vẻn vẹn một chòm và không thể thiếu những hàng quà. Những quả táo vào mùa Xuân, quả nhót, quả ổi vào mùa Hè, quả thị, quả na vào mùa Thu, hay quả mận vào mùa Đông. Hoặc là nắm bỏng mật, cái bánh đa, ... Mẹ đi chợ dù chỉ mua mớ rau muống cho bữa cơm của nhà thôi cũng chẳng bao giờ quên mua quà cho các con. Nhớ đến nỗi cũng đã thành câu tục ngữ "Đồng bấc thì qua, đồng quà thì nhớ" để nói lên rằng dù có quên mua cái bấc đèn thì vẫn nhớ mua quà cho con. Có khi chỉ là dăm ba quả ổi xanh chát lè lưỡi, có khi là mấy quả táo đã hỏng mất phần nào,... xong những đứa con của mẹ vẫn giành lấy từ khi mẹ mới về đến ngõ, chia nhau ăn thật ngon lành. Bốn chị em cứ thế lớn lên qua những năm tháng đói rét với cơm độn, với cháo loãng... và những buổi chiều ngồi cổng mong mẹ về chợ...
      Nhớ lắm BD nợ.

      Xóa
  6. Mổi người có miền ký ức riêng khác nhau, một vùng quê với bờ đê bụi tre khóm trúc mái đình. vui bạn nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng mỗi người đều có một miền ký ức riêng nhưng đều gợi lên một kỷ niệm mà không thể quên anh nhỉ?
      Chúc anh luôn vui khỏe nhé.

      Xóa
  7. Trả lời
    1. Vậy đó Ru à. Cái thời đói khổ nó thế, nghĩ lại mà sợ quá. :)

      Xóa
  8. [img] https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTcaZvoE7GHotsw1SEYJtr4CDKtaChVSxpVIAFy5kvDl5ngEyQRdA [/img]
    Đọc bài viết của Quê mà nhớ quá cái thời "Mong Mẹ đi chợ về"....... hihi......

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hè hè, chắc cái anh được Mẹ bỏ vào giỏ xe là anh chàng MC hồi nhỏ nè, nhìn yêu dễ sợ !

      Xóa
  9. Em tìm thấy tuổi thơ của mình trong bài viết của Anh. Tuổi thơ với những hồi ức thật đẹp..thiêng liêng và còn mãi trong mỗi ng.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tuổi thơ thật đẹp, cũng thật hồn nhiên phải không em.
      Chúc em luôn vui và vô tư như thời còn thơ nhé.

      Xóa
  10. Tuổi thơ ấy ai một thời chẳng có
    Với miền quê vi vút những rặng tre
    Lũ trẻ thơ chiều chiều ngóng mẹ về
    Tan buổi chợ với quà và ....lòng mẹ ...............
    ...........

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đêm nay tôi bước vội khỏi nhà
      Đến nhà ga, xếp hàng, mua vé
      Lần đầu tiên trong nghìn năm
      Có lẽ
      “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
      Vé hạng trung”
      Người bán vé hững hờ
      Khe khẽ đáp
      “Hôm nay hết vé”
      (Thơ Robert Rojdesvensky)
      [img] http://media.nhacvietplus.com.vn/Upload/CMS/Nam_2013/Thang_5/Ngay_31/Images/blog-radio-288-4.png[/img]

      Xóa
  11. Cuối tuần an lành nhé Sông Quê
    Chờ mẹ đi chợ nhớ phần quà cho miềng nha (~_~)
    [img] http://www.orkut11.com/orkut-scraps/good-evening-orkut-scraps/orkut-scraps-6.gif [/img]

    Trả lờiXóa
  12. Đọc bài viết của anh thấy nhớ quê nhớ mẹ ghê, hồi nhỏ mỗi lần mẹ đi chợ dù ít dù nhiều thì lúc nào cũng có tấm bánh đúc hoặc năm xôi..giờ cuộc sống no đủ rồi nhưng tập tục đó vẫn không thay đổi mỗi lần đi chợ về mấy nhóc nhỏ ở nhà cũng vẫn chạy tới đòi quà giống hồi xưa vậy..cám ơn anh đã viết bài này chúc anh buổi chiều thật vui!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nay đi xa nhớ lại những món quà quê, là quà của Mẹ được dành cho nhiều người, nhưng mong đợi nhất, ăn sâu vào tâm trí nhất bởi những món quà của mẹ vẫn là những đứa trẻ. Để quà quê trở thành ám ảnh những năm tháng xa quê làm anh bộ đội ngoài chiến trường, chị công nhân nông trường, anh kỹ sư, bác sĩ như ông bà, cha mẹ hi vọng, mong chờ. Và ký ức tuổi thơ sẽ có một khoảnh nhỏ của quà quê.

      Trưa chợ rồi sao mẹ không về, trên tay xách ấy, có quà gì không?

      Xóa
  13. Đọc bài viết của anh trai cảm động quá... em chưa từng " MONG NHƯ MONG MẸ VỀ CHỢ" nhưng em MONG BÀ VỀ CHỢ những năm tháng khó khăn đó em sống với bà ngoại, ngày nào em cũng chờ bà đi chợ về, thường là cái "bánh nắm" (có khi anh trai không biết cái thứ bánh làm bằng bột gạo tẻ... nhân là tí tẹo tôm và thịt mỡ thêm chút hành lá..) có lẽ trong đời em chẳng có món quà nào ngon hơn thế... một cái bánh đa, hay vài vắt bún để trên lá chuối, ngày bé em thường trèo cây... suốt ngày vắt vẻo trên cây thị hay ổi.. có lần bà đi chợ về nua bún bị đứa em con cậu suýt chút ăn hết... ngoại phải mắng nó mới thôi... đọc bài viết của anh, em lại nhớ bà quá, bà em bây giờ không còn nữa, em chưa báo đáp được gì bà đã ra đi... bây giờ chẳng thiếu thứ gì món ngon trên đời được thưởng thức, em vẫn thấy chẳng có gì ngon bằng thứ quà quê ngày xưa... cảm ơn anh trai đã cho em đọc vài viết này nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bây giờ, khi đã đi qua nhiều vùng đất, khi đã được thưởng thức nhiều món ngon vật lạ, thì trong anh vẫn là nguyên vẹn cảm giác thèm muốn những thứ quà quê. Những buổi chợ quê, những đứa trẻ không được theo mẹ mà chỉ quanh quẩn ở nhà. Làm việc gì đó mẹ phân công, làm xong thì tranh thủ chơi trốn mẹ. Mặt trời chênh chếch, cũng là lúc cái bụng ngót đi... Bắt đầu nhớ đến mẹ. Sao mẹ đi chợ chưa về nhỉ? Sao giờ này mà mẹ chưa về? Ngóng. Ngóng vì lúc này không còn gì làm và cũng không còn hào hứng chơi. Ngóng vì một lẽ nữa, mẹ về đem theo những thứ quà bánh, mang theo một phần tấp nập, bán mua của chợ phiên. Và cái giây phút mẹ về đã đến. A! Mẹ về! Mẹ về! Những tiếng reo đầy hoan hỉ. Có lẽ đứa trẻ quê nào cũng không chỉ một lần reo lên như thế. Hồi hộp và ngóng đợi là cái giây phút mẹ về. Chiếc vỉ đậy trên thúng mẹ cắp bên hông hay đội trên đầu chưa được lật lên, trong đó có gì? Cái làn mẹ xách trên tay, trong ruột có gì không, ngoài những thứ dùng cho cả gia đình? Quà! Mẹ có mua quà gì không?
      Nhớ quá CT ạ.
      Chúc em vui nhé.:)

      Xóa
    2. Nhớ lại những này ấy thật vui và cũng thật xúc động anh trai ạ! eg sang thăm, chúc anh một tuần mới vui nghen! :)

      Xóa
  14. Nip nhớ cồn ẻn nì rùi,seo đâu nhở?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ẻn này của bác Lưu quốc Hoa đăng trên Face đó Lip. coi bộ cũng hợp với nhiều người già quá hén?
      :)

      Xóa
  15. Đọc bài của sông quê làm KH nhớ lại ngày xưa ấy. Không được ở chung với mẹ nên chiều thứ 7 hay lang thang trên đường. Mấy chú lái xe khách hay hỏi " có về với mẹ Hoà không" là KH lên xe liền. Kỉ niệm xưa cũ có mấy ai quên được.
    Cuối tuần vui và HP nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đường đời muôn nẻo ai ơi
      Nhọc nhằn thân vạc- phận người chơi vơi
      Xoạc chân níu kéo quê người
      Buồn vui cắt cứa cuộc đời tha hương!

      Nay về lại với quê hương
      Bâng khuâng xóm nhỏ cuộc đời lãng du
      Ước gì trở lại tuổi thơ
      Ước gì mẹ trẻ tới giờ,mẹ ơi!

      Xóa
  16. GMT không còn được ngóng mẹ đi chợ về nữa, nên giờ mỗi lần về quê lại...ngóng em gái đi chợ về, vì GMT rất thích ăn bánh rán và bánh đúc ở quê nhà. Cái món "xa xỉ" của thời thơ ấu, bữa về quê không ngày nào là không ăn. Ôi, không ở đâu ngon bằng (chẹp chẹp...).

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Còn Quê thì ngóng "vợ" đi chợ về hehe
      ....
      Chuyện này mình đã trải qua
      Dăm xu củ ấu món quà sướng giơn
      Đem khoe với bạn ồn ồn
      Cùng nhau mở tiệc trên cồn với nhau
      Bây giờ đổi lại như sau:
      "Mong vợ về chợ" mau mau chuyện cần
      Cũng như họ nói xa gần
      "Kính vợ đắc thọ" cũng gần câu trên

      Xóa
  17. P cũng thường nhớ lại cái thời MONG MẸ ĐI CHỢ VỀ , tìm chút hồn nhiên còn sót lại trong vòng xoáy cuộc đời đầy toan tính ...mĩm cười tí cho cuộc sống lạc quan hơn ...Chủ nhật vui nhiều Quê nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bây giờ nhớ về thời thơ ấu, Quê cũng chẳng khác gì bạn, cũng lếch thếch, lưng cõng một em, tay dắt một em, gần trưa đưa nhau ra chợ, mẹ thì lặn lội suốt ngày ngoài chợ, tối mới về, mẹ bán hàng nan tre rổ rá. Ba chị em cõng bế nhau ra đến chợ, trông chẳng khác nào ma nem, nhơ nhếch, rác rưởi, đứa khóc đứa mếu đòi mẹ cho quà. Mặc dù bây giờ không còn khổ nữa, nhưng vẫn không thể nào quên những bước cơ hàn.
      Thôi , thế mà cũng vui bạn nhỉ?

      Xóa
  18. Đọc bài viết ni mà liên tưởng đến "Khúc hát sông quê" i rứa SQ ơi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rứa đó Chị ngựa ạ. Chép tặng chị nhé.
      .........
      Qua nửa đời phiêu dạt con lại về úp mặt vào sông quê
      Ơi con sông dạt dào như lòng mẹ,
      Chở che con qua chớp bể mưa nguồn.
      Từng hạt phù sa tháng ba tháng bảy,
      Từng vị heo may trên má em hồng.
      Ơi con sông quê con sông quê,
      Ơi con sông quê con sông quê.
      Sông còn nhớ chăng như ta ngồi ngóng mẹ
      Vời vợi tuổi thơ một xu bánh đa vừng.
      Con cá dưới sông cây trồng trên bãi
      Lúa gặt rồi còn để lại rơm thơm
      Cùng một bến sông con trâu đằm sông dưới
      Bầy trẻ thơ tắm mát dưới thượng nguồn
      Một dòng sông xanh chảy mãi đến vô cùng.

      Xóa
  19. Tuổi thơ của tôi như nằm hết ở trong này. Cảm ơn bài viết cho tôi nhớ lại tuổi thơ. Thân

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhớ lắm anh ạ, kỷ niệm không thể quên phải ko anh. Chúc anh nhiều niềm vui nhé.
      ..............................................
      Vai gầy gánh nặng đàn con
      Bữa ăn đếm bát nồi cơm...Hết rồi !
      Con thương mẹ lắm,mẹ ơi
      Còng lưng mẹ thức,mẹ ngồi đợi con!

      Mẹ là tất cả của con
      Mẹ dìu,mẹ dắt cho con vào đời
      Nay con đã lớn khôn rồi
      Mà mẹ vẫn nhắc: Con ơi...chớ đái dầm!

      Ngoài thềm xuân đã về bên
      Mà con khắc khoải bên thềm...Trăng xưa
      Con muốn trở lại tuổi thơ
      Để sờ...tý mẹ...Trăng xưa...Đâu rồi!

      Xóa
  20. Chúc Quê tuần mới bình an, may mắn và thành công trong mọi việc

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn MC nhé. Chúc bạn tuần mới đầy niềm hứng khởi - thành công.

      Xóa
  21. Chúc SQ tuần mới may mắn

    Trả lờiXóa
  22. Quê ơi...... về đi......... mẹ đi chợ về rồi..........

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mấy hôm nay bận việc, công tác không có thời gian thăm bạn và mọi người, mong MC thông cảm nhé. SQ rất trân trọng tình cảm của mọi người. Thân.

      Xóa
  23. Đi chợ mẹ ko có quà
    Nên Quê khóc tỉ tì ti thía này (~_~)
    [img] http://d2.violet.vn/uploads/resources/204/0.Anh_ngo_nghinh_802H052inRy-1[1].gif[/img]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đừng khóc nữa , ngoan nào. Sẽ có quà thôi !
      [img] http://3.bp.blogspot.com/-qmTdMliBi8c/UXZiwyr3PtI/AAAAAAAAHD0/2SXxUXRUnmY/s320/anh-dong-dep-hai-huoc-11.gif[/img]

      Xóa
    2. He he ! Nhìn hai chú miu đáng yêu quá, chúc Sông Quê an lành nhé ! (~_~)

      Xóa
    3. Tặng BD đó, chúc vui nhé bạn miềng.

      Xóa
  24. Pác Quễ lại đi vắng mất rồi -Bình an nghe pác ơi -

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bận việc quá ML ơi, sẽ thăm bạn sau nhé. Thông cảm cho Quê nha, sẽ sang uống diệu mà, đợi nhé.

      Xóa
  25. Sang cùng bạn chờ mẹ về kiếm quà mà không gặp thôi thì chúc bạn bình an mãi bạn nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn anh Mẫn, chúc anh luôn vui và công việc thuận lợi nha.

      Xóa
  26. Nơi nào có anh em lại đến....hihi....Vẫn là Mong mẹ về chợ với tuổi thơ thật đẹp....Em chúc anh luôn giữ đc những ký ức đẹp đó!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chúc em luôn vui với những ký ức tuổi thơ thật đẹp nhé.
      [img] http://3.bp.blogspot.com/-yVpq0a4UQmc/UXZi1f6DYPI/AAAAAAAAHFM/mzUu4pi5vNY/s1600/anh-dong-dep-hai-huoc-20.gif[/img]

      Xóa
  27. RẢNH CHƯA -mớih cụp được mấy con nghoé đây -làm chai nhỉ -Pác Quê ui -

    Trả lờiXóa
  28. Thăm bạn, chúc bạn ngày mới nhiều niềm vui bạn nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn anh Mẫn sang thăm. CHúc anh luôn vui khỏe mỗi ngày.

      Xóa
  29. Đọc bài viết của anh lại nhớ về quê hương nhớ về cái tuổi thơ thân thương mộc mạc nhưng thắm đượm tình yêu thương!
    chúc anh luôn vui vẻ hạnh phúc nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mấy hôm nay bận việc quá, trả lời còm muộn, xin lỗi Gái nhé. Chúc Gái cuối tuần vui vẻ hạnh phúc nha.

      Xóa
  30. Bận đi cuốc bẫm cày sâu hở Sông Quê? Cái khoản đòi quà vẫn chưa chộ nha ! Chúc Sông Quê mãi bình yên nhé ! (~_~)
    Tặng quà cho Sông Quê nì ! hì hì
    [img] http://image3.xahoi.com.vn/news/2013/4/24/52/anhcuoibebung3jpg1366791450.jpg [/img]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi trời, nhìn cái ni là khỏi khóc luôn, nín ngay í mà.
      Chúc Bạn miềng luôn vui vẻ, hạnh phúc mỗi ngày. Mấy ngày nay bận việc chưa sang thăm bạn miềng được thông cảm nha.

      Xóa
  31. Vẫn là Mong mẹ về chợ, híc, Anh đi vắng rồi có nhà đâu, em về đây

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehe, mới đi công việc về, xa mọi người lâu ngày quá cũng nhớ. Chúc em vui và thành công trong cuộc sống nhé.

      Xóa
  32. Sang thăm SQ ,Bình an nhé

    Trả lờiXóa
  33. Cuối tuần sang thăm, chúc bạn có những ngày nghỉ tràn đầy niềm vui, ấm áp bên gia đình và mọi điều tốt đẹp

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn MC sang thăm và có lời chúc thật tình cảm. Mấy hôm nay công tác nên bận không trả lời còm được, mong anh và mọi người thông cảm.
      Chúc anh có một ngày nghỉ cuối tuần HP bên gia đình và người thân nhé.

      Xóa
  34. Lâu quá HN mới nghĩ đến bác SQ sang thăm .
    Tuổi thơ ai cũng như thế anh ạ ,cảm giác mong mẹ đi chợ về thật thích !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ai cũng có một tuổi thơ với đầy kỷ niệm đan xem vui-buồn HN nhỉ?
      Chúc HN và gia đình có những giây phút nghỉ ngơi vui vẻ HP nha.

      Xóa
  35. Cuối tuần rồi ước gì được mẹ đi chợ mua về một món quà thì vui biết mấy..ghé thăm anh chúc những ngày nghỉ cuối tuần vui vẻ nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng không phải còn nhỏ mà mong Mẹ đi chợ về, lúc lớn lên rồi vẫn thế phải không Gái?
      Chúc Gái luôn vui và hạnh phúc với những kỷ niệm tuổi thơ thật đẹp nhé.

      Xóa
  36. Sang thăm bạn đây, chúc bạn an vui ấm áp nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chúc anh Mẫn cuối tuần thưởng thức món chuột đồng và vui vẻ cùng các chiến hữu nha.

      Xóa
:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh :8) :b) :-s :-r :O) :m)

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
Bạn không cần dùng thẻ mà chỉ cần dán link nhạc, link ảnh, link video trực tiếp vô khung comment.

:) :( :)) :(( =))