Bà ấy chăn bò thay, tôi ở nhà mần thơ. kaka |
Bà Choẽ nhẩn nha: “Chiều nay, tôi qua nhà bác Văn Sĩ Chiến, bác ấy khoe có cái truyện ngắn vừa mới được in báo, nhuận bút dững một triệu cơ”. “Giời ạ! Thế thì có gì là lạ. Bác ấy là nhà văn, có truyện in báo là chuyện thường tình chứ có gì là ghê gớm mà bà cứ úp úp mở mở”. “Chả ghê gớm lại không ư. Truyện có 1000 từ, oánh luôn cả triệu bạc, vị chi mỗi từ của bác ấy giá 1000 đồng, ông biết chửa? Chữ người ta như thế chứ, chữ ông có hoạ mà...”. “Mà làm sao?”. Lão Choẽ nóng gáy. “Thì đấy. Bác ấy sắp đổi xe máy rồi đấy. Chỉ bằng nhuận bút thôi đấy nhá. Còn ông, thơ với phú, "bờ lốc" với chả bờ leo, chả thấy một xu một cắc nào cả. Toàn mơ mộng hão huyền. Giờ cứ phải thực dụng ông nhá. Mí lại, đã bảo cấm tiệt thơ rồi mà ông cứ “anh anh em em” lộn cả ruột. “Anh em” mà nó ra tiền thì còn đỡ nhá, đằng này...”.
Bà Choẽ “nhá nhá” một thôi một hồi không kịp cho lão Choẽ cắt ngang. Đợi mãi cho bà nghỉ giọng lấy hơi, lão mới đấu dịu: “Nhưng người ta là cán bộ nhà nước nghỉ hưu, người ta có thời gian viết lách. Còn tôi, suốt ngày phải theo đàn bò, sáng tác thế chó nào được. Tôi mà được như ông ấy á, tôi chả có hàng tá truyện”. “Thật thế chứ?". Bà Choẽ cướp lời. "Vậy thì mai ông để đàn bò cho mẹ con tôi chăm, ông ở nhà làm truyện ngắn nha. Cố mỗi ngày lấy một cái kiếm lấy một triệu cho đỡ phải mưa nắng mệt người nha. Nhà mình cũng phải chuyển dịch cơ cấu ngành nghề thôi. Mẹ con tôi chăn nuôi bò, ông chuyển sang sáng tác văn học nghệ thuật nha. Vừa lao động chân tay, vừa lao động trí óc. Nhà nông, nhà văn hai nhà ta thi nhau ông nhá”.
Lão Choẽ ớ người. Lão không ngờ mụ vợ ham tiền của lão “nha nha” có lúc mà văn học nghệ thuật lại ngon ăn đến thế cơ chứ. Muốn là được chắc? Thế nhưng, trót đâm lao rồi lão đành phải lao theo lao vậy.
Và hôm sau, lão Choẽ đóng cửa im ỉm để tập trung vào sáng tác truyện ngắn. Cứ tưởng ngon ăn, nào ngờ bắt tay vào viết mới thấy nó khó. Chỉ được đôi ba câu là lại tịt. Có lúc lão ngồi ngây như ngỗng ỉa mà chữ vẫn không ra. Bao nhiêu cốt truyện, rất nhiều ý tưởng thế mà viết chỉ được vài dòng thì nó lại biến đi đâu hết cả. Biết thế này thì đi thả bò còn hơn. Nhưng chẳng lẽ lại thua lão Chiến? Mà chết cha cái xóm Cổ Cò này, đã có Choẽ bò rồi lại còn có thêm Văn Sĩ Chiến làm gì nữa để bây giờ lão phải khổ thế này đây! Giá không có hắn thì mình có phải nhất xóm rồi không? Mấy bài thơ văn vần đủ khẳng định tên tuổi Văn Sĩ Choẽ, đưa Choẽ bò vào đội ngũ văn nghệ sỹ rồi, ấy vậy mà... Tức thật! Thế này thì tức thật! Tức quá đi thôi mất.
Hôm sau nữa, hết cả tuần, rồi cả tuần sau nữa, vưỡn đếch được chữ nào. Bà Choẽ thì hễ đi thì thôi chứ về đến nhà là lại ngó ngó nghiêng nghiêng xem lão viết lách thế nào. “Được mấy cái rồi ông?”. “Gửi cho báo chưa?”. “Cố viết cho nó dài dài ra một tí, hơn hẳn nhà Sĩ Chiến đi. Cho nhà nó trắng mắt ra ông ạ”. “Dài chữ dài tiền ông nhỉ?”. Thế có tức không cơ chứ. Lúc nào cũng tiền tiền tiền tiền. Có hôm thấy lão nhăn nhở quá, bà Choẽ dòm vào tận mặt hỏi: “Viết khó lắm hả? Có khó bằng đau đẻ không ông?”. Lão Choẽ xù lên: “Chả khó lại không ư? Khó gấp chán vạn nghìn lần đau đẻ ấy bà biết chửa? Đẻ còn có cái mà đau, đằng này đau không có cái mà đẻ”. Bà Choẽ thở dài ra chiều thông cảm.
Thế rồi bà thì thầm với thằng Chụm, con trai: “Sao bố mày viết mãi mà chả thấy báo nào về nhỉ? Tao thấy bao nhiêu là bản thảo vứt ở thùng rác là thế nào?”. Thằng Chụm ra vẻ hiểu biết nói: “Mẹ không biết đấy thôi, bố con viết tiểu thuyết đấy!”. “Tiểu thuyết là cái gì?”. “Là rất nhiều truyện ngắn cộng lại”. “Có nghĩa là nhiều chữ?”. “Vâng!”. “Có nghĩa là nhuận bút sẽ nhiều?”. “Thì vưỡn!”. “Thế thì được. Phen này nhà Chiến thì trắng mắt nha. Có mỗi cái truyện ngắn nghìn chữ được triệu bạc mà đã tinh vi. Bố mày á, chữ dài như thế thì tiền dài phải biết con nhỉ?”. “Thì vưỡn! Con biết có ông nhà văn nhận nhuận bút tiểu thuyết, kịch bản phim hàng mấy chục triệu cơ!”. “Thế hả?”. Bà Choẽ tròn xoe mắt hỏi lại. Cu Chụm gật gật đầu ra cái vẻ lắm lắm.
Mấy chục triệu vị chi là mấy con bò liền. Có mấy tháng, thì cứ cho cả nửa năm đi nữa mà được dững mấy chục triệu thế thì công vẫn đạt quá rồi còn gì. Chăn bò bao giờ cho được vậy? Đẻ thế mới là đẻ chứ. Thôi, cứ bình tĩnh chờ đợi vậy, để cho lão ấy yên tâm sáng tác. Nhưng mà...giá lão ấy làm cái "đại thuyết" thì tiền còn nhiều nữa. Bà Choẽ vẫn thấy hơi bị tiếc tiếc.
Thế rồi, quá nửa năm, hết tám tháng, qua chín tháng mười ngày vưỡn chẳng thấy báo biếu về, chẳng thấy giấy mời lĩnh nhuận bút đâu thì bà Choẽ bắt đầu chán. Còn lão Choẽ thì cứ gầy rộc đi. Bà Choẽ nhìn lão vừa giận lại vừa thương. Chuyển dịch cơ cấu ngành nghề có nguy cơ chệch hướng.
“Có tin rồi bố mẹ ơi!”. Đang buồn như trấu cắn vậy thì cu Chụm tay cầm tờ báo ở đâu chạy về reo to. Vợ chồng lão Choẽ gần như đứng bật dậy cùng lúc. “Đâu? Tin gì? Đọc to lên nào?”. Cu Chụm cầm tờ báo run run đọc. “Hộp thư bạn đọc. Tuần qua chúng tôi đã nhận được tin bài cộng tác của các bạn: Lò Văn Muôi, Phí Văn Tổn, Văn Sĩ Choẽ... Xin cảm ơn sự cộng tác của các bạn”. “Giời ạ! Tưởng tin gì!”. Vợ chồng lão Choẽ bò tiu nghỉu như mèo cắt tai. Thế là vưỡn đếch ăn thua gì rồi ông ơi!
Đêm đó, nằm bên chồng, bà Choẽ thủ thỉ: “Thôi, mai mình lại đi thả bò ông ạ. Thả bò cho nó lành. Truyện với thơ làm chó gì cho nó mệt óc. Ông cứ lại như xưa cho mẹ con tôi nhờ. Lại làm thơ đi, nhưng thơ tình ít thôi, em anh ít thôi, thơ về bò ấy, đưa lên "bờ lốc" cho thế giới cùng đọc cho vui ông ạ! Người ta làm thơ con cóc thì ông làm thơ con bò. Bò to hơn cóc. Thế mới oách. Không thèm chấp lão Chiến nữa. Mình cứ bò mà phất, cần đếch gì ông nhỉ?”.
Lão Choẽ thở dài thườn thượt. Thì còn biết làm gì hơn được nữa? Và tự nhiên, một bài thơ về bò đã loé lên trong đầu. Lão khoái quá, bật người dậy, châm đèn hí hoáy chép. Bà Choẽ cũng dậy ngồi sau lưng lão Choẽ. Chép thơ xong, lão đọc cho vợ nghe. Cả hai cùng cười ngất trong đêm. “Công nhận cái anh văn học nghệ thuật này ma mị, thần diệu thật, ông nhỉ?”. Chứ chả đùa !
(Đỗ Xuân Thu)
Ối rời tem cái đã còm sau hỉ :P
Trả lờiXóaLầy lão Chõe tui bẩu ông dồi , tui là tui cấm tiệt ông về cái khoản thơ tềnh nhá , cứ anh , anh , em , em não hết cả duột , mà cũng cơ khổ cơ cái đời chăn bò ý , ko lồm thơ thì lấy đâu thơi gian cho bò nó gặm , thôi tốt nhứt ông đi vìa cày ruộng cho tui mần cái vụ lúa cái đã , lo cái bụng nhà cái đã ko là tui cắt nhá ...Ơ mênh bẩu cắt mờ chả biết cắt giề ...cắt giề ý nhể Quê nhể :-ss :P :D
XóaCô đi đâu cũng mang dao, mang kéo đi thế, đã cắt của ai được rì chưa? anh là anh mời nhé. Lúc đó lại sợ vãi ra ấy chứ . Hãy xem đây !!!!
Xóa[img]http://nguyentrongtao.info/wp-content/uploads/2011/03/catchim.jpg[/img]
Tem vàng nè SQ. Tuần mới vui nhé!
Trả lờiXóaViết giỏi như ăn cơm uống nước thế này thì chắc ẫm "TRIỆU" nhanh thôi NNQ à!
Trả lờiXóaChúc chiều mát mẻ an lành NQ nhé!
Bác Quê không mật bí bài thơ Con bò cho cả làng cười ngất cùng với ạ.....:)
Trả lờiXóaThì bán thơ đi được mấy đồng
Trả lờiXóa''Bu'' nó đỡ cạo -đồ bỏ không
À ha thế này giàu chả mấy
Múa bút nhẹ hơn cuốc ngoài đồng
.
Ba vạn chín ngìn đó ông ơi
Nhiều tiền chỉ có tham nhũng thôi
Log chơi bò chăn đời mấy nả
Thoải mái cuộc đời là vui rồi .......
....
Không riêng gì thơ văn anh nhỉ -nhiều nghiệp khác cũng có những người tương tự như vậy -
Chiều an lành anh nhé -
CHUYỆN CỦA ANH ĐỖ XUÂN THU HAY QUÁ! CÁC BÀ ĐAU ĐẺ RẶN VÀI PHÁT CÒN RA CON ĐẰNG NÀY THAI NGHÉN VĂN RẶN CHẾT ĐƯỢC CHẲNG RA GÌ , CÒN CƠ CỰC HƠN ĐAU ĐẺ ẤY CHỨ !
Trả lờiXóaTHÔI LÀM THƠ CŨNG TỐT! CON BÒ TO HƠN CON CÓC ĐÚNG RỒI!VỢ CHÕE THÔNG MINH NÓI GÌ CŨNG ĐÚNG!
Bác gái xinh quá, hèn chi Pác Quê cứ hay đi coi văn nghệ, he he...
Trả lờiXóaOaw, mừng nhà Pác đã bỏ chế độ phê diệt để đón Tết
Trả lờiXóaHic. Nhưng thơ à, với Thư là chuyện RẤT RẤT TO!!! Ai vào blog còm thơ coi. Thư ngồi bóp cổ ho cả buổi á, mà chẳng ra chữ nào. Hehe.
Trả lờiXóaAnh Sông Quê ơi! Đi cafe đê! may ra nghĩ được vài câu thơ tặng chõe gái ! hê hê!
Trả lờiXóaVâng, mời anh cà phê anh Sỏi ơi..
XóaMấy hôm nay rặn mãi mà chả ra bài thơ con bò nào cả . Đúng là đau hơn đau đẻ anh ạ, hihi
[img]http://caphequynhhuong.com/img/product/coffee_espresso.jpg[/img]
Chúc Sông Quê ngày mới an lành!
Trả lờiXóaSông Quê ơi! Sỏi H phải chăng là Hòn Sỏi? Mình vào nhà HS ko được
Đúng rồi đó bạn à. Có thể blogspot đôi khi bị chăn, muốn sang nhà đó nhiều khi phải qua trung gian một nhà nào đó bạn ạ. Bạn thử sang nhà Sỏi H bằng cách từ nhà SQ thử xem. Bên danh sách bạn bè của SQ đó, người có tên là SONGTEPHAM bạn nhé.
XóaChúc Mẫn một buổi sáng an lành. :)
Quái lạ. Sao mất hết còm rồi nhỉ? :((
Trả lờiXóaTất cả các lời còm của Bác Sỏi, Mùa Thu Vàng, Anh Thư, Rubic, Ngô Hà Băng, Thuyvan, Tranminh Lê, vv.. đều thấy trong "Bài đăng và nhận xét" nhưng ra ngoài chẳng thấy đâu.
XóaLàm sao đây? nhà nào có cách gì không xin chỉ giáo, chứ Quê bó tay rồi.
Xin các bạn thông cảm khi không thấy Còm của mình, SQuê rất trân trọng những tình cảm của mọi người.
Không biết mai mốt nó có hiện lên không?:-?
Không sao NNQ à!
XóaMất thì chịu thôi rồi lại com tiếp.
Qua đọc bài ni nhiều lần, lần nào HB cũng nghe rất sảng khoái sau khi ra về...
Cám ơn NNQ nha!
Úi trời -mấy áng thơ tình chan chứa đến thừa mứa của em cũng mất tiêu gòi -bên nhà nhiều người cũng vậy anh à -nó cứ biến mất như vậy đó -hổng hiểu sao nữa -
Trả lờiXóaNgày an lành anh nhé -
Đây còm của Bạn Minh Lê đây, mà sao vầu thiết kế bài đăng và nhận xét thấy sờ sờ ra đó mà ra ngoài thì nó nuốt còm?
XóaThì bán thơ đi được mấy đồng
''Bu'' nó đỡ cạo -đồ bỏ không
À ha thế này giàu chả mấy
Múa bút nhẹ hơn cuốc ngoài đồng .
Ba vạn chín ngìn đó ông ơi
Nhiều tiền chỉ có tham nhũng thôi
Log chơi bò chăn đời mấy nả
Thoải mái cuộc đời là vui rồi
....... ....
Không riêng gì thơ văn anh nhỉ -nhiều nghiệp khác cũng có những người tương tự như vậy - Chiều an lành anh nhé
(Minh Lê)
Đấy, Bạn Minh Lê nói rất đúng, cái chuyện gì bây giờ cũng khó, làm thơ mà kiếm tiền bạc triệu được thì ai nói làm gì. Nếu thế thì bạn Minh Lê thành tỷ phú rồi phải không?
XóaCảm ơn bạn ML sang thăm và để lại cồng đáng suy nghĩ.
Chúc bạn luôn vui khỏe nhé.
Cí lão lào đây Quê , iem thí quen quen
XóaCí lão to mo dâu - ngày mai trời lại xáng đó chứ ai, keke
XóaTruyện này tui sao ra Word, đếm được 1.436 chữ. Mai ông tới toà soạn, tui giả ông chiệu tư ba chục. Hehehehehehehe
Trả lờiXóa@ LaoNong: Thiếu 6 ngàn của Pác gái nhà em nhá, ke ke...
Xóa@ Lão nông: Ông bớt chữ của tui, tui không đồng ý, thêm chữ thêm tiền mà ông. Răn ra 6 chữ mất mấy ngày đó ông, còn hơn đau đẻ ấy chứ. Nhưng dù sao thì vưỡn cảm ơn ông trả tiền nhuận bút., tui nhận ngay luôn. keke
Xóa@ Rubic: May mà có Ru phát hiện không thì Lão Nông thiếu mất 6 ngàn, về biết nói sao đây với mụ ấy, khéo mụ ấy tưởng mình xén bớt tiền đi hú hí thì mụ ấy lại đè cổ ra woánh vầu đít thì bỏ pà. keke
Anh thử vào: thiết kế-cài đặt- bài đang và nhận xet- được nhúng
Trả lờiXóaphải hiện chữ "được nhúng" !
Chỉ ngày hôm nay thôi anh Sỏi ạ, mấy ngày trước vưỡn bình thường.
XóaĐã xem như anh chỉ bảo, vẫn thấy "được nhúng", nhưng không thấy hiện còm anh ạ.
Thôi kệ xừ nó, làm ly trà anh nhé.
[img]http://suckhoe.jcapt.com/img1/store/tranong_1.jpg[/img]
Rời ạ ...''bu nó'' của anh quê
Trả lờiXóaĐầm xoè môi khép ngó thật mê
.Thôi anh cố gắng cày đi
Có nàng như thế xá gì thân trâu...hehe.....
Cảm ơn anh bạn Minh Lê
XóaNhìn thì thế đó chứ "phê" nỗi gì
Đêm ngày bả cứ thầm thì
Cày sâu, cuốc bẫm sánh bì sức trâu
Trâu già sức chẳng bao lâu
Chưa xong thửa ruộng mà trâu ...phì phò.
....
Anh bạn tu mo dâu có 2 bờ nốc à, bờ nốc nào cũng tuyền thơ và thơ. Đong xèng bạc chiệu nhá.
Quê đương dìm hàng nhà Quê đóa Min khờ ạh , Quê khôn nhứt làng ý , biết mềnh hàng đẹp lên cứ rêu rao xấu xí zậy để người khác khỏi ròm ý mờ ..hờ..hờ
XóaBuồn mà sang nhà SQ
Trả lờiXóaThì kg thể nào kg mĩm cười được....
Chiều thật vui nhé
Quê ới cho iem xem cí rì đới ? Cóa phẩy gánh bún thui ế chợ chiều hem :-ss
Trả lờiXóaCái còm trả lời của anh đầu tiên dành cho cô xem ở trên cùng không biết bị cái rì mà nó đơ luôn , nhấp vào trả lời không được, bốt hình cho cô xem cũng mất tiêu, nên bây giờ bốt lại cho cô nhé. Tại thấy cô dọa ai cũng cắt hết, nên hãy xem đây, ông chẳng sợ đâu nhá, cắt thì thường thôi...
Xóa[img]http://pandahn.files.wordpress.com/2011/10/cat-chim_1286018078.jpg[/img]
Mình thuộc diện đầu cơ địa ốc bạn nhỉ!
Trả lờiXóaChào bạn nguyen, lâu rồi mới gặp lại.
XóaĐầu cơ địa ốc thì phải có xèng bạn ạ. làm nông với mần thơ không có xèng đầu cơ địa ốc bạn nhỉ?
Chúc bạn ngày mới luôn vui vẻ nha.
Lại mất hết còm rồi, làm sao đây bà con ơi, cấp cứu , cấp cứu...:((
Trả lờiXóaBuồn thật -nó cứ biến mất dần thôi anh ạ -nhiều người bị lắm anh ơi -
XóaCứ được cái còm nào là nó nuốt mất, không hiểu vì sao, cái đà này thì biết giải thích sao với bạn bè đây Minh Lê ời...., những cái còm của Minh Lê hay thế mà nó cũng không tha. Thôi mong ML thông cảm nha.
XóaChúc ngày mới vui vẻ nhé nhà thơ.
Anh ơi -chúng ta đều là nạn nhân mà -hiểu nhau chứ anh -Nhà em nó gọt cho tơi bời kìa
XóaThì ra anh tu mo dâu cũng bị , vậy là có bạn rồi, hehe :)
XóaHay lắm, Nguoinhaque ơi! Đọc thật sảng khoái!
Trả lờiXóaThế cái bài thơ về con bò thế nào? Mần luôn cái bài ấy cho bà con thưởng thức nhé.
Rất nhiều người hỏi cái bài thơ con bò đâu rồi đăng cho bà con xem thử, nhưng mà mấy bữa nay rặn hoài mà chưa ra, đau hơn đau đẻ, đẻ còn có cái để răn, đằng này rặn mãi chẳng ra thơ, kiểu này chắc " vỡ tử cung" mà chết thôi anh ơi. :)
XóaThôi anh chõe làm thơ đăng blog cũng được anh ạ! ham hố mà làm gì cái chỗ lề phải, để những người thực tài họ làm việc ấy . Anh cứ đăng blog rồi vợ chồng cười chả hơn khối người sao !
Trả lờiXóaMừng anh sắp đăng thư nha!
Đấy như anh nói mà đúng, thơ mình là thơ con cóc, con bò mà sao dám bì với những người tài khác, tếu táo để mọi người vui, mình vui là được rồi, mình cũng chẳng ham hố gì cái chuyện hão huyền ấy, cứ blog, bờ lờ đăng lên cho vợ con thưởng thức là hạnh phúc dồi anh nhỉ?
XóaRáng cày bừa xong vụ này, bà nó chả thưởng cho lương tháng thứ 13, lúc ấy lại đứ đừ chứ chả bỡn.
thay passwcrd coi QUÊ ko khéo Quê bị đánh căp password gòi họ vàu phá nhà của Quê đới
Trả lờiXóaAnh nghĩ không phải đâu em, anh xem bằng điện thoại thì vưỡn thấy ok, nhưng bằng máy tính thì nó không hiện. Chẳng hiểu sao.
XóaNếu phá mà họ vui thì anh ủng hộ ngay. Mời đấy em !
Xe ôm dạo này có ở nhà không mà đi buôn nhiệt tềnh thế?
Chúc Quê tối an lành và ngủ ngon nha !
Trả lờiXóaChúc bạn cũng vậy nhé. Ngày mới tươi vui.
XóaCám ơn Lão Nhà Quê đã mang đến cho bạn đọc một tiểu phẩm nhiều ý vị .
Trả lờiXóaCảm ơn bạn ghé thăm và có lời động viên tinh thần.
XóaChúc bạn và gia đình vui khỏe nhé!
SA sang thăm nhà bác Quê, đọc bài viết thật dí dỏm và không nín cười được, mà tìm cái bài thơ con bò cũng không thấy nốt, thôi để Sa tự nghĩ ra nhé
Trả lờiXóaCON BÒ TRONG CHƯỜNG
CON BÒ ĐI RA
CON BÒ ĐI RA
CON BÒ ĂN CỎ
CON BÒ ĂN CỎ
CON BÒ NẰM CHƠI
.........
hihi haha :
[img]:)) [/img]
Nối thơ Sa nhé!
Xóa...
CON BÒ NẰM CHƠI
NẮM RƠM BÒ ƠI
RƠM ĂN CHO NO
RƠM THUI CON BÒ
ĂN VÀO NGAY NGÁY
BÒ ƠI BÒ ƠI
CỨ NẰM YÊN ĐẤY!
...
Há Há hay nhỉ?
Phù Sa với Anh Sỏi là cặp bài trùng, thơ hai người rất hợp, ghép lại thành bài thơ con bò hay, dành cho mọi người thưởng thức. Xin cảm ơn 02 người bạn của tui, keke
XóaNếu tính bằng tiền thì "văn chương hạ giới rẻ như bèo"(Tản Đà) mình tin là bạn đã được trả nhuận bút quá lớn rồi, nhuận bút của bạn là hạnh phúc ngập tràn, vì bạn đã đem niềm vui đến cho nhiều người "người hạnh phúc nhất là người mang niềm vui đến cho nhiều người nhất"(Karl Marx). chúc bạn nhận ra hạnh phúc
Trả lờiXóaBạn Mẫn nói chí phải chưa có ai là nhà thơ , nhà văn mà giàu cả, chỉ có bọn chuột đục khoét tiền của dân mới giàu thôi, chứ làm ăn lương thiện mà giàu thì hơi khó , nhất lại là văn, thơ nữa thì "biết bao giờ mới được thấy em, biết bao giờ mới đuợc xèng"...
XóaChúc bạn Mẫn luôn vui, khỏe nhé.
Buồn mà qua nhà SQ thì kg thể kg mĩm cười được....
Trả lờiXóaTối vui vẻ ấm áp yêu thương nhé SQ...
Bửa trước LQ có sang thăm nhưng sao dòng com đâu mất tiêu rồi...
Chào Lệ Quân, lâu rồi mới sang thăm SQ nhỉ? Mấy hôm nay log mình bị mấy còm hoài, nhiều người than nói còm họ đâu, nhưng mình đâu có xóa nó mà nó cứ mất dần, vào trong bài đăng và nhận xét thì vẫn thấy bạn ạ. Bạn thông cảm vì những điều đáng tiếc ấy.
XóaChúc bạn luôn vui bạn nhé !
Bài nào trong blog của bạn cũng rất phong cách.:)
Trả lờiXóaChào bạn Lộc Vừng, lâu rồi mới gặp lại bạn. Chúc bạn những ngày cuối tuần vui vẻ nhé ! :)
XóaMụ vợ lão ''Choẽ'' trông khoái ghê
Trả lờiXóaPhải ra chăn bò -Anh đáng chê
Phơi phới xuân tình mạnh mẽ thế
Làm anh mỏi gối khi đêm về
Nói ''Ca mơ run'' tưởng tuổi già
Đâu phải -vì anh nặng phu thê
Chuyện nhỏ xuân tươi nhà giồng được
Cứ ''Cả mà run''trong đê mê .
.
Em viết theo ý cô Thẽm (ORI..'' )thôi anh nhé -tại cô ấy chê anh ''Gìa mà run'' lên em cãi hộ anh đó
Ớ Min Khờ Chửa Mọc Dâu điêu dân nhóa , iem nói bâu rờ , iem chỉ bẩu là Co - Bu - Thu thoai mờ ...nhờ Quê nhờ Min điêu nhờ ..hờ..hờ
Xóa@ VA: Anh ML nói đúng dồi cô cấm cãi nhé. Cô suốt ngày dìm hàng anh mày không à. May mà tết đến anh vui không thì anh đánh vầu đít.
Xóa@ Minh Lê:
BAO GIỜ ĐẠN HẾT LÊN NÒNG.
TỪ TỪ NẰM XUỐNG LÀ XONG MỘT ĐỜI.
chiến đấu đến hơi thở cuối củng bạn ML ơi. keke :D
Bà ấy chăn bò, cho mình mần thơ.... nhớ đưa nhuận bút về cho bà ấy đó nhé
Trả lờiXóaBạn Minh Châu ơi, nếu mà đưa nhận bút về được thì nói làm gì, rặn mãi chẳng ra thơ, phen này "vỡ tử cung" là cái chắc. hehe
XóaĐêm đó, nằm bên chồng, bà Choẽ thủ thỉ: “Thôi, mai mình lại đi thả bò ông ạ. Thả bò cho nó lành. Truyện với thơ làm chó gì cho nó mệt óc. Ông cứ lại như xưa cho mẹ con tôi nhờ. Lại làm thơ đi, nhưng thơ tình ít thôi, em anh ít thôi, thơ về bò ấy, đưa lên "bờ lốc" cho thế giới cùng đọc cho vui ông ạ!
Trả lờiXóahihi, Bác Quê đưa bài thơ Con Bò cho mọi người cười với ạ...
Mình rặn mãi chẳng ra thơ, có bài thơ con bò của Phù Sa và anh Sỏi ở trên muathuvang thấy có hay không? Thưởng thức tạm đã nhé, hôm nào răn xong bài thơ hoàn chỉnh thì "Chõe" sẽ trưng ra cho bà con cười chút chơi nhé.
XóaChúc MTV luôn vui vẻ những ngày cuối tuần ha.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa(Đỗ Xuân Thu) là anh trai phải không ạ? eg hâm mộ quá đ
Trả lờiXóaÔng ấy là nhà văn nhà thơ nổi tiếng đấy em, chứ chả đùa được đâu, anh mê văn ông này lắm, keke :)
Xóaem tưởng anh trai chính là ông ý mà hihi
XóaQuê ới cố bừa đi nha , gắng đi tết được nhiều nhiều lì xì cho iem nhoa, Mờ trên đồng cạn dưới đồng sâu vừa thoai nha , ko lị đuối là bu nhà Quê chê iem chả cứu được Quê đâu đới ..hờ..hờ
Trả lờiXóaCô khỏi lo cái khoản cày bừa là chuyện thường ngày của anh, Bà bu bà ấy khen pà cố luôn ấy chứ lỵ. Hãy xem nhé:
Xóa60 CHƯA PHẢI ĐÃ GIÀ
60 LÀ TUỔI MỚI QUA DẬY THÌ.
65 HẾT TUỔI THIẾU NHI
70 LÀ TUỔI MỚI ĐI VÀO ĐỜI
75 LÀ TUỔI ĂN CHƠI.
80 LÀ TUỔI YÊU NGƯỜI YÊU HOA.
90 MỚI BẮT ĐẦU GIÀ
ĐÊM ĐÊM VẪN CỨ MẶN MÀ YÊU ĐƯƠNG.
100 CÓ LỆNH DIÊM VƯƠNG.
CỨ Ở TRÊN ẤY YÊU DƯƠNG THỎA LÒNG.
BAO GIỜ ĐẠN HẾT LÊN NÒNG.
TỪ TỪ NẰM XUỐNG LÀ XONG MỘT ĐỜI. :)
Uí rời iem lậy Cụ , Cụ chém ác quá iem ko đỡ nổi :-o
XóaChả có rì phẩy chém cả, chuyện bình thường thôi keke
XóaQuê ới tết này có vìa quê hem , nếu vìa thì lúc vầu xách quà vầu lì xì iem nha...nha..nha :))
Xóacon cóc với lại con bò
Trả lờiXóathơ nào cũng cứ phải đo độ dài ...
sang nhà bác Quê có khi mếu sướng hơn cười cơ đấy, chúc bác đêm ngon giấc nha!
Chào anh Mộc !
XóaAnh vẫn khỏe chứ. Cảm ơn anh sang thăm, chúc anh cuối tuần vui vẻ.
Con cóc với lại con bò
Làm ta cứ phải ốm o gầy mòn...
Sang thăm anh, Thấy nhà anh vui và bình yên . Mừng ha!
Trả lờiXóaChuyện nhỏ mà anh, chỉ có những người quá rảnh việc mới đi làm cái chuyện ruồi bu thôi anh ạ. Mình cứ mặc kệ, xem họ muốn làm gì, cái đó có mọi người phán xét.
XóaMừng cho họ nếu họ nhận thấy những điều sai trái, còn SQ chẳng lấy gì làm mừng anh ạ.
Chúc anh luôn vui, khỏe nhé !
Sang nhà thăm bạn mà bạn còn mãi đi đâu chưa về, thôi mình về đây, khi nào bạn về nhớ ới cho mình tiếng nhé.
Trả lờiXóaMình đơi anh Mẫn, mấy hôm nay bận bận là, công việc cuối năm không rãnh thăm mọi người được. Thông cảm nha anh Mẫn.
XóaChúc anh cuối tuần hạnh phúc nha.