Chuyện rằng xưa thật là xưa
Ở bên cái nước ăn dừa bằng …răng
Có ông Bộ trưởng tên #
Ðiều hành chẳng biết thế nào
Khiến cho cả nước nháo nhào chạy theo
Nước mình là đất nước nghèo
Ông định thu phí xe theo ….nước giàu
Thật may Chính phủ đứng đầu
Hoãn ngay cái cái việc ngu lâu hãm …..hồn
Rồi thì chả được mấy hôm
Ông ép thành phố chuyển luôn giờ làm
Trẻ con người lớn ngỡ ngàng
Cuộc sống đảo lộn tan hoang gia đình
Cũng may Thành phố giật mình
Chuyển lại như cũ dân tình vỗ tay
Thế rồi chả được mấy ngày
Nghị định 71 bay ngay vào ….mồm
Xe không chính chủ về đồn
Phạt 30 triệu dí “hồn” cần xe
Mong ông lẳng lặng mà nghe
Dân chúng cả nước làm vè về ông
Mong ông hãy nghĩ cho dân
Muốn giữ chữ DŨNG thì cần chữ TÂM!
Cứ thế này chẳng bao lâu
Ủy ban Dân số yêu cầu toàn dân
Ban hành chính chủ tùy thân
Vợ chồng chính chủ mới (tụt) quần được nhau!
Lúc ấy khổ bọn yêu nhau
Vào nhà nghỉ nó yêu cầu CHÍNH CHU
Thế thì khác đếch gì TÙ
Ðứng đầu thế giới THẨM DU nước mình!!!
(Thơ Lai Tran Mai)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
Bạn không cần dùng thẻ mà chỉ cần dán link nhạc, link ảnh, link video trực tiếp vô khung comment.